(Bài viết gốc được đăng tải tại Facebook Page Career Hub)
Chào các cậu, tớ là Lê Yến Linh, cầm tinh con hổ, lớn lên ở Thành phố Hoa phượng đỏ nhưng giờ đang đóng đô ở Hòn ngọc Viễn Đông, mê đọc sách và tính cách khá hoa hậu thân thiện. Hiện tại, tớ đã đi được 1 năm rưỡi cùng hành trình Management Trainee tại Công ty Bảo hiểm Nhân thọ Generali Việt Nam (mà từ giờ đến cuối bài viết tớ sẽ gọi là “công ty Gờ”).
Thực ra khi được Career Hub đặt hàng bài chia sẻ này, tớ đã khá băn khoăn không biết nên chọn chủ đề gì. Cuối cùng, nhận thấy nguồn thông tin về quá trình ứng tuyển (bí kíp tạo CV, phỏng vấn, thi AC…) hiện tại đã khá dồi dào rồi, tớ quyết định kể câu chuyện cuộc đời SAU KHI TRỞ THÀNH MT, cho các cậu được đổi gió.
Cụ thể là sau đây, tớ xin phép chia sẻ 03 gạch đầu dòng tớ đã tự rút ra cho bản thân để cuộc đời đi làm dễ thở hơn, kết hợp kể chuyện (tào lao) về trải nghiệm MT nhé!
Disclaimer: Toàn bộ nội dung bài viết này là chia sẻ từ cá nhân tớ, không đại diện cho bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào khác.
GẠCH ĐẦU DÒNG SỐ 1: START WITH WHY
Trước tớ đam mê HR lắm. Mà người tính không bằng trời tính, lên giời xuống bể thi MT cho HR, cuối cùng công ty Gờ tươi rói offer tớ vị trí MT của bộ phận lạ hoắc có tên “Distribution Training & Development” (dịch ra tiếng Kinh là: huấn luyện cho đội ngũ tư vấn viên) các cậu ạ. Tớ phân vân ghê lắm, nhận offer MT thì “ngon” đấy, nhưng lại không phải công việc HR mà (tớ nghĩ là) tớ ao ước bấy lâu. “Không phải HR thì nhận làm gì?” – tớ đã nghĩ như vậy.
Nhưng mà… Lại quay ngược về trước đó, ngày xửa ngày xưa, vào năm cuối đại học, tớ đã xác định được 2 tiêu chí (2 chữ WHY) cho công việc đầu tiên của mình:
- Công việc này phải cho tớ học thật nhiều và lớn thật nhanh;
- Công việc này phải cho tớ cơ hội trực tiếp giúp cho cuộc đời người khác dễ thở hơn.
2 chữ WHY này đã trở thành cứu cánh để giúp tớ đưa ra quyết định (nhận offer hay không) hồi đó, giúp tớ “xử đẹp” một trong những lựa chọn tớ đánh giá là khó khăn nhất trong hơn 20 năm cuộc đời. Và tớ nghĩ chia sẻ câu chuyện này có khi lại gợi ý được gì cho những bạn đang tìm kiếm công việc đầu tiên, hoặc đang cân nhắc một vài offer khác nhau đấy.
Chốt lại, tớ nghĩ việc biết rõ chữ WHY giúp mình đưa ra quyết định, và xác định tinh thần dễ dàng hơn rất nhiều. Nên là: làm cái gì cũng nhớ hỏi chữ TẠI SAO đầu tiên nhé!
GẠCH ĐẦU DÒNG SỐ 2: “LÌ ĐÒN” VÀO
(“Lì đòn” ở đây không phải là bướng bỉnh, mà là bền bỉ, không bỏ cuộc trước khó khăn, tiếng Anh là persevere đó.)
Đầu tiên thì phải khẳng định từ trải nghiệm của tớ luôn: Hành trình MT không phải toàn màu hồng.
Bao nhiêu năm đi học được tung hô là học giỏi, trưởng nhóm này, chủ tịch câu lạc bộ kia, nhưng khi đi làm thì đúng là bắt đầu từ con số 0 các cậu ạ. 6 tháng đầu tiên tớ khá thê thảm: kiến thức chuyên môn về bảo hiểm cực nhiều, kỹ năng nghiệp vụ huấn luyện cũng khoai không kém. Đi đến đâu cũng có những ánh mắt hoài nghi: một con bé 21 tuổi, mặt non choẹt thì đứng lớp huấn luyện cho đội ngũ tư vấn viên lớn tuổi hơn kiểu gì?
Phần chuyên môn là một chuyện, còn phần “hoà nhập” nữa các cậu à. Tưởng tượng: trong khi mình là một con bé đầu 20, chuyên lấy việc cầm lightstick đu ù pa làm nguồn vui, thì các anh chị đồng nghiệp Gen X – Millennials dành cả thời gian ăn trưa để kể chuyện… con cái, hay bàn chuyện chị này anh nọ trong “ngành” (mình chẳng biết ai và cũng chẳng hiểu gì). Chưa kể có những lần bị nhắc nhở mà tớ cảm thấy oan ức cực kỳ. Nhiều lúc cảm giác như cả thế giới chống lại mình ấy.
Ờm… Nhưng mà tớ quyết định “lì đòn”. Tớ chấp nhận ngủ 3-5 tiếng/ngày để dành thời gian học kiến thức bảo hiểm và tập luyện dẫn giảng, tớ tích cực ra ngoài ăn trưa cùng các anh chị đồng nghiệp, để được nghe nhiều và thân thiết với mọi người hơn (bất chấp việc tớ là một người hướng nội, và tớ thích dành thời gian nghỉ ngơi một mình). Để rồi chỉ sau vài tháng, tớ có thể tự tin đứng chia sẻ với học viên lớn tuổi hơn mình, và có thể bắt sóng đủ thứ chuyện từ phim Hàn Quốc đến kèm con học như thế nào.
Tớ kể ngắn gọn thì cảm giác giống chuyện cổ tích vậy thôi, chứ trong hành trình đó là vô vàn nhiều cảm xúc đó. Mệt. Buồn. Tủi thân. Hoài nghi về khả năng của bản thân. Hoang mang mình lựa chọn công việc này là đúng hay sai. Thực sự đó là một giai đoạn khá căng thẳng, nhưng đổi lại, learning curve của tớ gần như dựng ngược lên, và đúng như tớ muốn: tớ đã lớn lên rất nhiều.
Bây giờ thì tớ chuyển qua chủ động tạo những tình huống khó nhằn như vậy cho bản thân rồi. Cứ thấy việc gì mới, với khó (và chữ WHY hấp dẫn) thì tớ lao vào ngay: tự xin đứng lớp nhiều kênh phân phối khác nhau, luyện tập để có kỹ năng MC, nhận thêm project để làm, và vừa rồi mới nhận một short-term assignment với regional office…
Suy cho cùng, tớ có gì phải ngại cơ chứ, tớ đã biết mình phải “lì đòn”, và biết thể nào mình cũng lớn nhanh hơn sau những trải nghiệm như vậy mà. Chốt lại là hành trình MT trầy trật lắm, nhưng nhiều cơ hội, nên chúc các cậu đủ “lì đòn” để vững tay chèo trước 7749 loại thử thách nhé.
GẠCH ĐẦU DÒNG SỐ 3: MỐI QUAN HỆ VỚI SẾP MÀ ỔN THÌ MỌI THỨ SẼ TỰ ĐỘNG DỄ THỞ HƠN ĐẤY
Với gạch đầu dòng này tớ sẽ không vẽ ra phương pháp gì cụ thể về kỹ năng xây dựng mối quan hệ đâu, vì rõ là mỗi người một kiểu, mỗi sếp một phong cách, không có phương pháp nào là one-size-fits-all cả. Tớ sẽ chỉ kể chuyện thôi, tớ tin là mỗi cậu sẽ có cho mình một takeaway riêng từ câu chuyện của tớ. 😀
Trải nghiệm của cá nhân tớ là, khi mối quan hệ ổn, sếp sẽ thoải mái chia sẻ với mình nhiều thứ thâm cung bí sử hơn, và những thông tin này ít nhiều sẽ giúp mình hoàn thiện hơn cả về kỹ năng cứng và kỹ năng mềm. Hơn nữa, nhỡ mình có lóng ngóng mắc lỗi gì (chắc kèo thể nào cũng có), thì sếp sẽ nhắc nhở, thậm chí mắng, nhưng mình không bao giờ sợ bị “ghim”, vì sếp biết đó là một công việc bị lỗi, chứ không phải một thái độ bị lỗi.
Một ví dụ nhẹ nhàng nè: Mình là người hướng nội, và hồi mới đi làm mình khá ghét các cuộc liên hoan hò hẹn. Một lần nọ đang giữa tiệc thì mình xin phép về nhà sớm, và sếp mình nghiêm mặt nói một câu làm mình nhớ mãi đến giờ: “Đây là đang đi làm. Chị cũng đang đi làm. Chứ em nghĩ chị ngồi đây giờ này chỉ là để chơi à?” Mình ớ người ra. Đúng rồi, nếu đây là đang đi làm, đang xây dựng mối quan hệ thì mình phải tích cực lên chứ nhỉ? Và từ lần được sếp “chỉnh” đó về sau, mình tiếp cận những kèo liên hoan đồng nghiệp với một thái độ khác hẳn.
Một tip không liên quan lắm nhưng ít nhiều cũng thuộc gạch đầu dòng này: Trao đổi email thì CC line manager vào, cũng thường xuyên cập nhật với sếp mình đang làm những đầu việc gì nữa; nói chung làm thế nào để sếp được update về việc mình đã, đang, sẽ làm những gì, làm với ai, và có sự định hướng, hỗ trợ kịp thời.
CHỐT LẠI
MT là con đường hoa hồng đấy, hoa thì rất đẹp, rất nên thơ, nhưng gai thì cũng chẳng thiếu. Tớ hy vọng bài chia sẻ của tớ ít nhiều giúp các cậu hình dung được điều gì sẽ xảy ra sau khi vượt qua 5 vòng thi tuyển dụng đầy cạnh tranh. Và tớ cũng hy vọng các cậu hiểu rõ mình đang theo đuổi hành trình MT vì điều gì, cũng như cân nhắc kỹ xem lộ trình MT thay vì lộ trình truyền thống, làm big corp thay vì SME/start-up có thực sự là những điều bản thân các cậu mong muốn không.
Cảm ơn các cậu đã đọc đến tận đây, và chúc các cậu có sự nghiệp như ý nhé!